Có 1 ông nọ, trước đi bộ đôi sau xuất ngũ thì về quê làm ruộng sinh sống. Ông ta có cô con gái lấy chồng trên phố nhưng cả năm không gặp. Nhớ con ông đón xe đò lên thành phố thăm con thăm cháu. Cậu con rễ rất quí bố vợ nên làm mâm cơm thật ngon thiết đãi bố vợ. Đêm đến còn lo cho bố 1 phòng ngủ tốt nhất trong nhà gần phòng mình nên bố vợ rất vui sướng. Đến gần sáng, khi dậy đi đái ông bố giật mình khi nghe 2 vợ chồng con gái nói chuyện :
Nghe tới đây bố già tái xanh mặt về phòng len lén thu dọn đồ đạc rồi nhẹ nhàng thoát ra khỏi nhà để tìm cách trốn về quê ...
Tờ mờ sáng 2 vợ chồng người con gái dậy sớm qua thăm bố thì không thấy bố đâu hết nên chạy tìm kiếm khắp nơi … Cuối cùng thấy bố đang hớt hơ hớt hải ở bến xe …
Chúng chạy tới nắm lấy tay bố và nói : Bố ơi, bố đi đâu thế về nhà mà ăn sáng rồi chúng con đưa bố đi chơi …
Ông bố quỳ thụp xuống đường vái vợ chồng đứa con gái : Bố lạy chúng mày, chúng mày tha cho bố … Bố đi bộ đội bố biết, hồi xưa ở chiến trường nếu bố chỉ cần trúng 1 viên là đã chết tươi rồi … Bây giớ vợ chồng chúng mày đòi cho bố hẳn 1 băng thì làm sao bố sống được nổi con ơi là con ơi ….!!!
( Lúc xưa ở ngoài Bắc hay nói tiếng lóng : 1 băng là 1 triệu, 1 băng gãy là 500 ngàn )